Dại khờ
Tình yêu của gã ngu ngơ
Trời ơi ngố, đếm từng giờ yêu em
Yêu như dại, yêu như điên
Yêu cho đá núi phải mềm tan ra
Nụ xinh hôn gió nở hoa
Quả tròn ghì riết nắng ta vào lòng
Trăng đòi ôm biển mênh mông
Sóng kiêu hãnh hút cạn sông cuộn trào
Khi yêu mới biết ngọt ngào
Biết chia cay đắng thế nào là yêu
Ta yêu và rõ một điều
Dại ta dệt hàng tối ưu tặng nàng
Sẻ chia hơn cả ngàn vàng
Dù khờ dù ngốc có nàng có ta.
Nguồn:nguyenthanhtrung.info Sao chép liên kết