ĐẤT NƯỚC THAY ÁO
Năm sớm tôi xuất hành mùng một
Thần tài hướng đông nam cho người mệnh hỏa
Đón vận chín cửu tử hỏa tinh
Gió thổi se se đầy trời khói thuốc pháo hoa
Tiếng đì đùng nở rộ
Hương bồ kết thơm nồng
Thoảng ngang mái tóc bác gái đi hái lộc
Từng cặp đôi xinh đẹp
Rạng rỡ mua mía và mua muối
Mong chia ngọt sẻ bùi
Nhắn gừng cay muối mặn
Bỏ lại một năm lo lắng
Để nụ cười tươi rói trên môi mắt trẻ thơ
Háo hức chờ lì xì
Ôi đất nước này bao nhiêu năm vẫn thế
Mỗi buổi sớm mùng một
Trời hơi mưa lất phất
Hà Nội lạnh và trong
Đường đi nườm nượp, náo nức
Lòng người rộng rãi và thoải mái
Ngợp trời là sắc vàng, sắc đỏ
Thắm đào, hoàng mai, quất tứ quý
Nhà nhà con cháu vui mừng chúc tụng ông bà nội ngoại
Nhà tôi cũng như mọi nhà
Sao yêu đất nước này đến thế.
*
Tôi đã sống hai mươi năm bát bạch thổ tinh
Với các đợt sóng cuồng hoan kinh tế
Vượng cho thị trường chứng khoán, bất động sản
Cho nhiều người giàu lên cũng như nhiều người phải trả giá
Nhiều cuộc chia ly và chia tay
Để lại đằng sau những tiếng hò dô, trận trận triền miên nhậu
Người quen rồi quên mặt
Thành công nhiều nhưng đau khổ cũng mang theo
Trong cái buổi điên cuồng đó
Vợ tôi vẫn sớm đi dậy học, khuya soạn giáo án
Ba đứa con thơ, đón đón, đưa đưa
Tay lấm chân chùn
Ngày nào cũng phải dọn dẹp bộn bề thành ngăn nắp
Hôm rằm và mùng một
Thắp ba cây hương
Nguyện dâng lên ngũ phúc
Cầu tổ tiên và thánh thần phù hộ cho chồng cho con
Phúc đáo xuống tri túc, tri nhàn.
Chúng tôi có gần hai mươi năm dầm mưa dãi nắng
Tối lửa tắt đèn
Quá khứ đè lên vai, mồ hôi thấm dài tay áo
Từ lúc đếm từng đồng lương, mua chiếc áo mới còn dè dặt
Từng năm dài cạo trang giấy trắng viết từng dòng đề cương
Ngày nào cũng như mới học vỡ lòng
Mong khai sinh ra những lời hay ý mới
Vun nắm đất lên gốc cây chờ đến ngày cho quả ngọt
Cúi làm việc suốt đêm
Ngẩng đầu thấy nắng mai.
*
Tôi thương mẹ tôi nắng mưa tần tảo
Mẹ nuôi anh em tôi hai mươi năm tuổi trẻ
Vận thất xích kim tinh
Thời còn có bữa đói, bữa no
Lặn lội thân cò
Chăm anh em tôi không ngại chi gian khó
Thắp đèn dầu, thắp cả tuổi thơ ước vọng
Cái ngày xửa ngày xưa
Ăn khế trả vàng
Tình cảm trầu cau
Khắc nhập khắc xuất
Dạy con biết yêu quả cà, bát canh rau muống
Giành ăn đầu con cá, tiếc miếng cháy cơm khô
Những lúc vỡ nợ hay cuộc đời khốn khổ
Nước mắt cứ chảy ra, lòng biển hồ thổn thức
Vẫn ru con hát khúc hát nghẹn lời
Rồi không biết sao cỏ đầy trời
Mẹ lấy về cũng đủ nuôi voi con
Nắng quái chiều hôm
Chúng tôi lớn khôn và thương mẹ nhiều lắm
Nay có cả vũ trụ mà vẫn nhớ mùi hương của hoa bưởi trên tóc mẹ
Rúc vào lòng trời đêm ba mươi rét.
Muốn được níu bàn tay mẹ như bé níu năm xưa.
*
Sáng nay tôi nhìn lên trời
Thấy hôm nay rất khác
Khác không vì sạch trong và náo nức
Khác không vì rực rỡ của muôn hoa
Khác không vì người người rộn tiếng ca
Khác không vì ai ai quần áo mới
Khác không vì nắm tay vươn tới
Khác không vì chân bước tự do
Khác bởi vì trong lòng thấy khác
Khác bởi vì tâm thế sáng lòa
Khác bởi vì yêu đất nước nở hoa
*
Không còn những người dại, người khôn
Chúng ta bước vào khủng hoảng vĩnh cửu
Con người ta phải sống sót
Với những rừng tàn và biển cạn
Bệnh dịch và chiến tranh
Với con ruồi vờn quanh ngủ trên môi tuổi trẻ
Trên những cánh đồng khô trơ nứt nẻ
Cành lau mọc dài chen thửa ruộng chẳng người chăm.
Bàn tay và khối óc con người là cái duy nhất cho ngày mai
Đó chính là hình của đất.
Mở chiếc lá sen nướng con gà thoang thoảng mùi bùn khô
Còn mang hương của đất
Thử hỏi không có nắng thì ruộng đồng làm sao mà chín đỏ
Lòng có vui bầu trời cũng mới vui
Bản sắc của tương lai không tách rời từ hiện tại
Bắt đầu từ con người, kết thúc vì con người
Ơi Việt Nam
Tôi yêu những con người này
Những con người làm ra đất nước
Đều mặc áo mới, mắt sáng trong, rạng ngời trên khuôn mặt
Hàng hàng và lớp lớp
Tiếp bước tương lai.
*
Họ tiếp bước cha anh
Làm việc kiên trì và bền bỉ
Giương cao sóng cờ
Thét lên cùng ý chí
Hét lên cùng tự hào
Sống, chiến đấu, hy sinh vì màu xanh tổ quốc
Đấm nát núi cao
Tát cạn biển sâu
Nhổ tre đánh giặc
Từ sẻ dọc dãy Trường Sơn ở phía Tây
Đến vòng tròn bất tử Gạc Ma ở biển Đông
Từ núi Trà Lĩnh ở phía Bắc mộ 300 chiến sĩ
Đến mũi Sa Vĩ rừng Trà Cổ ở phương Nam
Nơi những cột mốc, tượng đài và bia mộ
Ghi tạc vào sử sách
Khắc vào tấm lòng nhân dân
Trường tồn với thời gian
Họ kế thừa trong dòng máu cha ông họ
Cốt cách người Việt Nam
Không bao giờ lùi bước.
*
Tôi nhìn những đôi mắt trẻ thơ
Sao đôi mắt nào cũng như hai vì sao
Chúng hồn nhiên vui cười trong sáng
Chúng đong đầy và chan chứa tương lai
Tôi yêu đất nước của ngày mai, thay áo.
(2024)