Đi - 2
Từng tia sáng xuyên màn mây đau khổ
Trăn trở qua tôi rũ bỏ thời gian
Chiều tàn dần luống vào đêm khát vọng
Ngôi sao tình chắp cánh mỏng bay xa
Tôi bước đi lạc lõng giữa mênh mông
Dang đôi tay ôm gió cuốn vào lòng
Mắt ánh gợn sắc mầu trìu mến
Và thả hồn lồng lộng giữa tầng không.
Gió vũ trụ có ào qua vầng trán
Cánh tay đêm có riết cả thời gian
Tôi vẫn bước trên con đường phía trước
Khi lòng tôi không vương vấn bình an.
Tôi đi miết và sẽ đi bằng hết
Con đường tôi đã lựa chọn cho tôi
Dù tôi biết đằng sau còn ánh mắt
Của tình yêu để khát vọng đưa nôi.
Nguồn:nguyenthanhtrung.info Sao chép liên kết