A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

Gia đình

 

Tôi có một gia đình nho nhỏ

Vợ yêu chồng, con gái cũng yêu cha

Bố yêu con bởi vì thương mới nạt

Mẹ lưng còng vì con quấy con cưng.

 

Bố mẹ tôi cũng có một gia đình

Nơi đó là nơi mẹ nuôi tôi khôn lớn

Tần tảo nắng sương có những hôm ăn độn

Ngày đạp về mẹ khóc rỉ ghi đông

Tủi một thân, gia đình mẹ gánh gồng

Đi vay gạo, bác tôi kêu vừa hết.

 

Bố tôi dạy xa tiền lương không đủ sống

Mỗi đồng mỗi cọc đều phải nghĩ lề trang

Người hiền lành nên vô duyên buôn bán

Học làm gì nhiều khi cả nước khổ tận buồng gan.

 

Mẹ bỏ dạy học để rồi phải kiếm thêm

Cho gia đình mẹ có bữa no, bữa đủ

Rồi có lúc thế thời thất bát

Đòi nợ thêm đông, người ép bán cả nhà.

Gia đình mẹ nổi bão dông

Lại chống dột

Tôi chuyển sách chỗ này, lại ướt sách góc kia

Bố nhiều hôm im lặng đến đêm về

Ngồi không nói mà thở dài nhiều tiếng.

Mẹ quay lưng khóc đến khi trăng mệt.

Để rồi cũng phải đến ngày ánh sáng đuổi màn đêm

Con lớn, con khôn, con hết còn thơ dại

Đứa vững đôi chân

Đứa khỏe mạnh đôi tay

Đi khắp chân trời gian nan thử thách

Đều nặng tình gia đình mẹ đầy vai.

 

Bố mẹ cho tôi nhiều, thật nhiều nhiều lắm

Cho anh em tôi thương nhau

Học tri dũng làm đầu

Lúc khó khăn vẫn nuôi thêm con cháu

Bao bọc bạn bè cho lòng thấy rộng và sâu.

 

Tôi lại giống cha mẹ tôi có gia đình

Vun đắp yêu thương qua những ngày bận rộn

Làm việc suốt đêm, trông con tôi trốn

Vất vả rồi, mà hơi thở chia nhau.

Nắng thấm đậm từng ngày ánh da nâu

Cho nở hoa, cho kết trái, cho nhau

Ngày quẩn quanh

Có đổ mồ hôi

Có bù tóc rối

Để cho con, như cha mẹ cho tôi.

 

Tôi lại thấy gia đình của vợ tôi như gia đình của mẹ

Vợ tôi là mẹ của con tôi

Nên vợ tôi cũng yêu con tôi nhiều như cha mẹ yêu tôi vậy

Cũng lo lắng chăm sóc con sớm tối

Cũng tảo tần, cũng chiều đón sáng đưa.

 

Tôi lại thấy không thể có gia đình

Khi không có vợ kề vai sát má

Không thể ăn cơm với một chiếc đũa

Một lời ru thì phải có hai câu

Một chiếc dép thì sẽ tiếp đi đâu ?

Đã có bàn là kèm theo có ghế

Hiểu yêu thương là bởi chữ ghét kia

Tốt thế này thì thế kia mới xấu

Nên hôm nay nước mắt có đầm đìa

Vì yêu đấy, thương đấy và ghét đấy

Nhưng bên nhau là gia đình phải vậy

Nổi bão dông sẽ đôi lúc hiền hòa

Có vượt qua những ngày ngày vật vã

Thì gia đình mới kết trái đơm hoa.

 

***

Em à,

Ngày mai đây con gái em cũng có một gia đình

Cũng phải sướng vui, cũng phải buồn tủi

Cũng có hình em tảo tần sớm tối

Cũng phải dạy cháu em tiếp nối một gia đình./.