Mầm xuân
Chẳng biết rằng người có hiểu không
Bằng lăng thâm xám đợi xuân nồng
Hoa xoan tím ngắt vần trong gió
Cuốn mãi, ngừng đi, đậu bên trời
Giật thót bên mình mảnh vàng rơi
Cuốn lá buông theo những vòng đời
Ngước mắt phải chăng rêu khắc khoải
Lá vàng hữu ý thả nhẹ rơi
Loài người tinh sớm vội vàng đi
Đọng giữa đông kia một chút gì
Một mầm non nhỏ trong thân đá
Chờ khắc giao mùa rộn tình si.
Nguồn:nguyenthanhtrung.info Sao chép liên kết