Nỗi buồn 2
Gập ghềnh da thịt trí trá đau
Buốt xương lên đến tận da dầu
Chúng nhớ những phần không về nữa
Ở miệng vết thương mưng thật sâu
Khúc khủyu con đường của đức tin
Phù phiếm vén vun mải miết tìm
Thế mà hồn hoang đầy cỏ dại
Một trời hoảng loạn chẳng còn tin
Nồi buồn trầm tư đến cuối đời
Nỗi buồn là ảo ảnh mà thôi
Nỗi buồn ơi, khóc òa lên nhé
Nỗi buồn à, về cát bụi đi thôi
Nguồn:nguyenthanhtrung.info Sao chép liên kết