Tâm sự cùng trăng
Gió giục đêm run run từng tiếng thở
Đám mây ngà đuổi lướt với vầng trăng
Và diết da có nỗi nhớ nào bằng
Lá suối trăng dệt hoài vào ánh mắt
Ngẫm có phải trăng kia là hạnh phúc
Nên một mình tỏa sáng giữa tầng không
Hay có phải là trăng kia đơn độc
Suốt cuộc đời ôm nỗi nhớ hoài mong.
Trăng đã đi đến những miền mênh mông
Đến những nơi loài người không ai biết
Nhưng sâu thẳm trăng ơi trăng có biết
Hạnh phúc của cuộc đời
Là ghép nghĩa chung đôi
Là thấy được một người trong một người
Là soi mình trong kẻ khác trăng ơi
Và cảm nhận hạnh phúc giữa loài người ...
Không phải ở bàn tay dang ra
Không phải ở nụ cười đem lại
Càng không phải trút nặng gánh cuộc đời
Không cần nhận và cho hoài không hết
Ở sâu thẳm nơi ai ai cũng biết
Tồn tại của nàng bên tồn tại của ta
Trong mỗi phút sẻ chia
Trong khoảng trời yên lặng...
Nên trăng ơi hạnh phúc của tình yêu
Là một điều không bao giờ trăng biết
Đến tận khi ánh trăng vàng tan hết
Hạnh phúc biết là gì?
Là gì?
Yêu và bày tỏ tình yêu.