Vứt
Ta thấy hồn ta nham nhở ra
Gió lùa khí chết vào cõi ma
Người cắt hồn ta đầy thương tật
Quằn quại rùng mình : rỉ máu ra
Giẫy giụa chết đi lạc loài kia
Ánh mắt rưng rưng đạo đức gì
Hào hoa sống đẹp? Sao cũng đẹp!
Chỉ có trong ngần ngắc ngoải đi
Hồn đau uất hận ở tim đau
Ở cả óc kia tuốt lệ sầu
Khí thiêng ta ngậm đầy thâm tức
Phun ngập đất trời toét vực sâu
Có tiếng nấc ở cõi không gian
Cái đau vô cớ lết lên đàng
Hữu ý sương rơi vào hoa đất
Vô tình dẫm đạp, thậm buốt đau
Lóc cả trinh nguyên bỏ lại đời
Tuốt cả chân tình để thỏa chơi
Kia là tròn trịa hay mẻ sứt
Vứt trái hái bông ... tuốt ruột cười./.
Nguồn:nguyenthanhtrung.info Sao chép liên kết